Mô tả
“Trà đầu” sản xuất tại Trung Quốc nhưng được đón nhận nồng nhiệt tại thị trường Đài Loan vào năm 2000. 15 năm sau (2015), người Trung Quốc mới để tâm đến Trà đầu. Đối với “Trà đầu” có rất nhiều câu chuyện để đề cập tới: Có người nói Trà đầu là cực phẩm. Có người nói Trà đầu là trân phẩm. Có người nói Trà đầu là tinh hoa. Ở đây, với sự hiểu biết ít ỏi của cá nhân thì Trà đầu là phế phẩm vì đây là sản phẩm lỗi (thứ phẩm) nó được tạo ra từ quá trình lên mên trà Phổ nhĩ (PN) chín. Mức độ lên men của Trà đầu chỉ đạt khoảng 60% của trà PN chín (ngoài thì chín trong thì chưa chín). Chính vì vậy Trà đầu không phải PN chín mà là phế phẩm của PN chín. Có thể ví von Trà đầu là phế phẩm, thì tương tự ấm hỏa biến cũng từng được cho là phế phẩm. Để nói rõ hơn về Trà đầu thì phải bắt đầu từ quá trình lên men trà PN chín. Để làm ra trà PN chín, đầu tiên trà nguyên liệu chất thành đống trong cái bồn lên men. Cái bồn này làm bằng xi măng, thành bồn rất thấp, tầm cao chỉ khoảng 10-20 cen ti mét thôi, còn trà đổ thành một đống hình Kim Tự tháp cao khoảng 1-2 mét tùy theo người làm. Căn cứ vào số lượng trà. Căn cứ vào thời tiết. Căn cứ vào cấp độ của trà (từ cấp 1 đến cấp 9) mà sư phụ trà (trà sư) sẽ quyết định tưới bao nhiêu nước để lên men trà. Muốn làm trà lên men được đồng đều, người ta phải đắp cho nó cái mền để giữ nhiệt. Nhiệt độ lý tưởng nhất để là lên men là 65 độ C và phải đồng đều cho mỗi lá trà, tuy nhiên trong thực tế thì không thể đồng đều nhiệt độ được. Nên biết, ở trong lòng của đống trà luôn có nhiệt độ cao hơn, ở ngoài bề mặt đống trà luôn có nhiệt độ thấp hơn. Chính lúc này, những búp trà non (cấp 1, 2, 3) trong lòng đống trà vì nhiệt cao nên đổ mồ hôi (tức là chất nhựa từ búp trà non chảy ra) tạo thành keo dính chặt vào các lá trà xung quanh vón thành một cục cho nên mới gọi là Trà đầu. Việc tệ hại là cục Trà đầu bị lên men không đồng đều trong thì chưa chính, ngoài thì chính rồi! Đương nhiên trong quá trình lên men người ta có đảo trà khoảng năm đến bảy lần để cho trà chính đều, thế nhưng vì Trà đầu đã đóng thành cục nên không thể chín được tới phần bên trong cục trà. Sau khi hoàn thành quá trình lên men người ta sẽ lựa các Trà đầu phế phẩm bỏ qua một bên để bán rẻ cho các nhà hàng, quán ăn hoặc đập nát nó ra để nén thành trà PN viên. Khoảng năm 2000, thị trường tiêu thụ trà ở Đài Loan đã bán Trà đầu. Giới buôn trà xứ này tranh thủ thu gom hàng rất nhiều rồi đặt cho nó cái tên rất kêu là “Lão Trà Đầu” bán ra với giá rất cao. Kể từ đó, người tiêu dùng Đài Loan rất thích thú với sản phẩm này và đánh giá đây là loại trà ngon bổ rẻ so với PN chín loại ngon. Tại Trung Quốc, khoảng 2015 mới thịnh hành việc thưởng thức Trà đầu. Thật vậy, Trà đầu luôn là trà không tệ, từ ngon vừa tới ngon nhưng lại không bao giờ trở thành trà rất ngon hoặc cực ngon. Đối với người thích trà PN chín thì chê PN sống đắng và nồng quá. Người thích PN sống thì chê PN chín đơn điệu, chỉ là ngọt ngọt có mùi mốc. Thế nhưng, đối với Trà đầu thì khác, người ta dành cho nó sự “ưu ái” bởi vì nó có mùi mốc rất nhẹ nhàng, cộng với vị hơi đậm nhẹ của trà PN sống. Có thể nói Trà đầu hội tụ được cái tốt của hai dòng trà PN sống và PN chín, đồng thời nó được hình thành do chất nhựa của những búp trà non tiết ra cho nên nó luôn có hương vị của búp trà non chỉ có ở những loại trà cấp 1, 2. Làm thế nào để pha trà này chuẩn. Dùng chén sứ rửa trà hai lần. Lần một, dùng nước ấm rửa thật kỹ khoảng một phút đến hai phút. Lần hai, dùng nước sôi rửa nhanh khoảng 20 giây, sau đó gấp trà bỏ vào ấm rồi pha. Trà đầu rất bền nước, trung bình pha được từ 15-20 nước có thể uống từ sáng cho đến tối chỉ một ấm trà là đủ.